Thanh niên sinh viên được chị máy bay thổi kèn giúp

Nghĩa nói vọng ra sau:
-Lên đi Vũ. -Tuỳ người
-Nhìn họ anh thèm không? Vũ không biết, không cần biết, Vũ bụm miệng Quyên vì nàng đang rú lên hoang dại, tay Vũ bóp trên ngực Quyên như không cảm thấy hả cơn thèm, Vũ vòng tay cho xuống dưới, đút ngón tay vào cửa mình Quyên ướt nhầy nhụa, đút vào bằng cả hai ngón, rồi ba ngón trong khi hai chân, hai mông Vũ nắc liên hồi. -Chị nằm ngủ đi, tiếc của cũng vậy thôi. Vũ theo cô gái băng qua các ngõ hẻm tối tăm, đó là một căn nhà nhỏ cũng tối tăm không kém. -Nhà tôi bị tiếp thu rồi, tôi đi lòng vòng chờ sáng rồi ghé người bạn. gian phòng văng vẳng tiếng nức nở…. Vũ lần tay xuống sâu hơn, vào hẳn bên trong lớp quần lót. Hơi men làm cho Hương lơ mơ chập chờn. Người bạn Khoa cầm chiếc quần lót của Hương, bàng hoàng nhận thức những việc vừa xảy ra, cơn say như chợt tan biến, gã nắm tay lùi dần….. -Vậy thì mày chơi một mình đi cho đỡ vả. -Anh cho quá giang về Sài Gòn trả sau được không anh? Sài Gòn bây giờ ai cũng có một tâm trạng buồn chán, buông thả.